Ai về Bình định mà coi Con gái Bình Ðịnh cầm roi đi quyền
“Nón ngựa Gò Găng Bún Song thần An Thái Lụa Ðậu tủ Nhơn Ngãi Xoài tượng chín Hưng Long Mặc ai mơ táo ước hồng Lòng quê em giữ một lòng trước sau”
“Nước trên nguồn chảy tuôn ra biển Cảm thương người một kiểng hai quê Cầu Ðôi liền lối đi về Mịt mùng mây phủ An Khê, Phú Tài”.
“Nước Lại giang mênh mang mùa nắng Giòng sông Côn lai láng mùa mưa Ðã cam tháng đợi năm chờ Duyên em đục chịu trong nhờ quản bao”
“Gò Bồi có nước mắm cơm Ai đi cũng nhớ cá tôm Gò Bồi”
“Muốn ăn đi xuống, muốn uống đi lên Quán Ngỗng Gò Chim Cầu Chàm Ðập Ðá Vũng Nồm nhiều cá, Vũng Bấc nhiều tôm Chợ chiều bán cơm, chơ mai bán gạo”
“Mảng vui Hương thủy, Ngự Bình Ai vô Bình Ðịnh với mình thì vô Chẳng sang chẳng lịch bằng đất kinh đô Nhưng Bình Ðịnh không đồng khô cỏ cháy Ba dòng sông chảy, bảy dãy non cao Biển Ðông sóng vỗ dạt dào Tháp xưa làm bút ghi tiếng anh hào vào mây xanh”
“Ca dao Bình Ðịnh thật hay C&ˆu thơ như giọt rượu cay ấm lòng Quê hương trái đất nửa vòng Ngày thương đêm nhớ như mong mẹ về”
Đường lên An Lão cheo leo Thương em anh mới băng đèo tới đây
Bao giờ rừng An Lão hết cây Sông Lại Giang hết nước thì em đây mới hết t&`nh
Dừa xanh trên bến Tam Quan
Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu
Công đâu công uổng công thừa Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
- Em về Đập Đá quê cha Gò Găng quê mẹ, Phú Đa quê chồng - Anh về Đập Đá , Gò găng Bỏ em kéo vải sáng trăng một mình
Tiếng ai than khóc nỉ non Vợ chàng lính thú trèo hòn Cù Mông
Chiều chiều én liệng Truông Mây Cảm thương Chú Lía bị vây trong thành Non Tây áo vải cờ đào Giúp dân dựng nước xiết bao công trình
Cây Me cũ, Bến Trầu xưa Dẫu không nên tình nghĩa cũng đ&oacuoacute;n đưa cho trọn niềm.
Ngó vô Linh Đỗng mây mờ Nhớ Mai nguyên soái dựng cờ đánh Tây Hầm Hô cữ nước còn đầy Còn gương phấn dũng , còn ngày vinh quang
Bình Định có đá Vọng Phu Có đầm Thị Nại có Cù lao Xanh
Lụa Phú Phong nên duyên nên nợ Nón Gò găng khắp chợ mến thương. Bên kia sông, quê anh An Thái Bên này sông, em gái An Vinh Thương nhau chung dạ chung tình Cầu cha mẹ ưng thuận cho hai đứa mình lấy nhau Cưới nàng đôi nón Gò Găng Xấp lãnh An Thái, một khăn trầu nguồn. “Năm chục quan tiền Xây vòng trái bưởi Con heo bỏ cũi mang đi Tấm lụa An Thái em bận chơi cho mát Lụa Kiểng Hàng , em bận lót mồ hôi Nón Phủ Trung , anh chạy đồi mồi Gấm Nước Mặn chạy bông hoa cúc Tiền thời cho chẵn một trăm Bạc thời năm nén , vàng ròng mười đôi Lụa năm bảy gọn anh ơi Nhiễu thêm một gọn thì tôi mới về
Ai về Tuy Phước ăn nem Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm
Rượu ngon Trường Thuế mê li
Gặp nem Chợ Huyện bỏ đi sao đành. - Tháp Bánh Ít đứng sít cầu Bà Gi Sông xanh, núi cũng xanh rì Vào Nam, ra Bắc ai cũng đi con đường này Nghìn năm gương cũ c&`n đây Lòng ơi! Phải lo nung son sắt kẻo nữa đầy bể dâu - Cầu Đôi nằm cạnh Tháp Đôi Dễ chi nhân ng&˜i mà rời được nhau Biển Đông sóng vỗ rạt rào Tháp kia làm bút ghi tiếng anh hào vào mây xanh Suốt bốn mùa xuân, hạ, thu, đông Thiếp ngồi dệt vải chỉ mong bóng chàng Dừa xanh trên bến Tam Quan Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu &ˆm đàn gảy khúc Cầu hoàng Thiếp xin gõ nhịp để chàng lựa dây Bao giờ rừng quế hết cây Dừa Tam Quan hết nước thì em đây mới hết tình
Dừa xanh sừng sững giữa trời Đem thân mà hiến cho đời thuỷ chung